Thoáng cái trong phòng hội nghị chỉ còn lại hai ông già, và ba đội viên đội chống trộm cắp ngồi ở vị trí bét dem.
Thử Tiêu và Lý Nhị Đông mặt sưng mày xỉa, vất vả chạy mấy tiếng, rồi bôn ba đi tra hỏi bị chửi như con cháu, hí hửng đem tin tức về thêm đám lão già phủ định sạch trơn, dù là ai chăng nữa cũng khó chịu. Chỉ Dư Tội mới đầu hơi tức giận, giờ y lại quay lại bộ dạng rưng rưng thường ngày, thậm chí còn dụi mắt ngáp một cái.
“Xem ra tính khí ôn hòa hơn nhiều rồi, tôi còn tưởng cậu sẽ chất vấn vì sao tôi không ủng hộ suy nghĩ của cậu.” Hứa Bình Thu càng muốn tin tưởng phán đoán của Dư Tội hơn, nhưng là một lãnh đạo, ông ta phải làm như vừa rồi, duy trì sức chiến đấu của cả tập thể.
“Chú là lãnh đạo, chú cần cân bằng.” Dư Tội nhún vai hời hợt trả lời.
Lão Mã hứng thú hơn hẳn, từ biểu hiện của Hứa Bình Thu chứng tỏ hết sức coi trọng chàng trai này, nhưng mà nhìn thế nào cũng thấy quá mức bình thường. Miêu tả ra sao đây, vóc dáng không cao không thấp, khuôn mặt chẳng xấu tới mức phản cảm, cũng chẳng thể gọi là đẹp trai, mắt mũi miệng đều rất đại chúng, với con mắt hình cảnh thì chẳng nhìn ra nửa phần đặc trưng nào để ghi nhớ, ngay cả cách ăn mặc cũng thế, quần jean, áo có mũ, giống ngàn vạn thanh niên ngoài đường.
Dư Tội khá nhạy bén, phát hiện có đôi mắt già đang quan sát minh, y cũng nhìn lại, tuổi trên 60 rồi, mày thì dài mà nếp nhăn thì sâu, thi thoảng lại sờ cằm, tay rất lớn, nếu chục tuổi nữa tóc bạc hết sẽ rất tiên phong đạo cốt, cười hỏi: “Bác Mã vừa cai thuốc à?”
“Tiểu Dư vừa học hút thuốc sao?” Mã Thu Lâm hóm hỉnh hỏi lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play