Ngoài kia gió bắc càn quét, khung cảnh ảm đạm, trong này đầm ấm như một gia đình, không khí bữa cơm vô cùng tốt, uống thêm vài ba chén, Lão Dư tửu lượng không lớn, nói càng mạnh miệng, cơm chưa ăn hết đã nói tới líu lưỡi, có điều nhìn ra được điều làm ông kiêu ngạo nhất không phải là tích góp được bao tiền, mà là dạy ra được đứa con làm cảnh sát, liên tục vuốt ve bộ cảnh phục trên người Dư Tội: “Nhìn xem, con trai cha oai thế nào, năm xưa bọn đỗ vào đại học danh tiếng, giờ ở nhà ăn bám nhiều lắm, mày chỉ được hơn 300 điểm... Nhưng mà giờ có đứa nào hơn được mày...”
“Cũng là do chú Dư có nhãn quan, lại biết cách giáo dục nên Dư Nhi mới thành tài.” Thử Tiêu nương theo ý Lão Dư nịnh.
“Đúng thế, uống.” Lão Dư cười khà khà cụng mạnh ly với Thử Tiêu một phát.
Biểu hiện hai cha con này làm Lạc Gia Long suốt bữa cơm cứ tròn mắt nhìn, thi thoảng bị sặc rượu lên mũi, có điều nghĩ thì thấy bình thường thôi, có đứa con trai yêu nghiệt thế này, cha cũng phải đóa kỳ hoa mới hợp lý. Ăn cơm xong Dư Tội dìu cha bước chân loạng choạng cáo từ mọi người, muốn tới chợ hoa quả gặp đồng nghiệp của ông, lên xe, Dư Tội còn nói: “Cha, để con hú còi cảnh sát cho cha xem nhé.”
“Ừ, đúng, đúng, hú mau, hôm nay cha làm lãnh đạo một hồi, chà chà thứ này làm ối người tức hộc máu.” Lão Dư vài phần tỉnh rượu, ngồi thẳng dậy tức thì.
Xe đúng là hú còi cướp đường mà đi, Lão Dư hưng phấn chỉ huy Dư Tội vượt đèn đỏ, ba anh em đứng nhìn hồi lâu mới nói lên lời.
“Hai cha con này sao giống hai anh em?” Đó là bình luận của Lạc Gia Long.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play