Mặc dù tối hôm đó quan hệ hai người tiến một bước, nhưng chỉ vẻn vẹn đi cùng nhau tán gẫu đủ thứ chuyện vui trời nam đất bắc thôi, lại còn trả giá bằng bị cảm. Không biết phải trả giá thế nào, mới có được trái tim của cô.
Không dễ đâu, muốn kiếm cơ hội phi lễ như ở Quảng Châu e là khó lắm, hơn nữa hoa hồng tuy đẹp, nhưng mà có gai, người ta đấm bao cát tới lệch xương đấy. Dư Tội hơi sợ, làm y chần chừ không biết nên tiến lui ra sao, mà tiến tới thế nào, y làm gì có chút kinh nghiệm gì, chẳng lẽ hẹn hò, ăn cơm xem phim, ngày ngày gửi tin nhắn tình tứ? Cảm giác chị Lâm không phải nữ nhân như thế … mà cũng hơi sợ, chẳng may như Thử Tiêu, tán đúng một em gái, kết quả biến thành vợ, Dư Tội thấy mình chưa sẵn sàng lấy vợ đâu.
Có lẽ lúc nào đó phải tìm Hán Gian học nghệ mới được, thằng đó lăn lộn hộp đêm, chắc là đạo hạnh sâu lắm.
Đúng, không biết có thể học mà, Dư Tội nghĩ một lúc, thấy nên tỏ ra quan tâm một chút, hỏi nhỏ: “Hay là để tôi trông cho, chị nghỉ một chút.”
“Cậu không làm được việc này đâu, với cái tính thiếu kiên nhẫn của cậu chưa chắc theo dõi được năm phút.”
“Chị thấy tôi thiếu kiên nhẫn?” Dư Tội thừa cơ tới gần thêm một chút nữa.
“Ít nhất lúc này cậu thiếu kiên nhẫn.” Giám thị chỉ dùng một mắt, Lâm Vũ Tịnh đã nhìn thấy động tác lén lút của Dư Tội rồi, nén cười bổ sung: “Hơn nữa còn không phải vì nghi phạm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT