Trời cuối thu chuyển sang đông, trời tối thật nhanh, cảm tưởng lúc trước còn nóng hầm hập chớp mắt màn đêm buông xuống, đem cái ồn ào náo nhiệt của thành phố Đại Nguyên bao phủ trong bóng tối bình thản.
Sau nhiều năm chú trọng công nghiệp nặng hủy hoại môi trường nghiêm trọng, Đại Nguyên mấy năm qua dần chuyển mình, hướng tới phát triển bền vững, đẩy mạnh du lịch. Vì thế xanh hóa thành phố làm rất tốt, dải phân cách trồng toàn cây cổ thụ tán rậm rạp, ven đường là những cột đèn đường thưa thớt, dưới ánh đèn đường thấp thoáng bóng con côn trùng vọt ra, đây là một mảnh đất yên tĩnh khó tìm, cái nóng ban ngày tựa như thành câu chuyện xa xôi.
Cách đó không xa chính là sông Phần chạy xuyên thành phố, kéo dài tới vô tận, trên bầu trời những chùm sao tô điểm, dưới mặt sông gợn sóng phản chiếu ánh đèn đô thị, giống như một dải ngân hà dưới trần gian.
Í, đâu mất rồi, Dư Tội mãi hồi lâu mới nhận ra, quay đầu lại thấy Lâm Vũ Tịnh chạy tới, chưa kịp hỏi đã bị trách: “Cậu giỏi thật đấy, đi bộ thôi mà cũng bỏ rơi tôi được.”
“Làm gì có, tôi vẫn đi như thế, là chị dừng lại chứ.” Dư Tội hoang mang, sao cô gái này toàn làm chuyện khó hiểu.
“Cậu cố ý.” Lâm Vũ Tịnh dứt khoát nói.
“Tôi...” Dư Tội định cãi, may là y chưa ngu ngốc tới độ đó, thở dài: “Được, tại tôi cố ý, tôi sai rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT