Còn có kiểu gọi người ta như thế à, Lai Văn, Lý Nhị Đông giật mình, có điều hữu dụng ngay, nữ cảnh sát kia lên xe, lái xe tới điểm theo dõi, cửa mở rầm rầm đi xuống mấy cảnh sát toàn là loại cấp bậc cao. Lý Nhị Đông lạnh lưng, hắn nhận ra rồi, Lai Văn cũng bị một nam cảnh sát cao lớn uy mãnh làm chếnh choáng, mắt sắp thành hình trái tim.
Đi đầu là chị ngực bự, kéo cửa xe, bất ngờ là lại cười vui vẻ nhéo tai Thử Tiêu kéo ra: “Xem ra đánh cậu hơi nhẹ nên chưa sợ hả, không chịu tiến bộ.”
“Thử Tiêu, cậu thành tiêu rồi.” Cao Viễn lâu mới lại nhìn thấy tên béo có bộ mặt tức cười, trêu.
“À, lại béo lên, chắc chắn trốn việc không ít.” Lý Phương Viễn tát một phát khẽ mắng: “Còn hơi rượu, chưa học thuộc điều lệ cảnh sát à?”
“Chà các cậu sống không tệ, có cả phóng viên đi theo đưa tin hiện trường nữa kia đấy.” Mã Bằng theo thói quen luôn cảnh giác quan sát, nhìn laptop, máy ảnh cùng cách ăn mặc của Lai Văn liền nhận ra ngay.
Người thì nhéo tai, người thì béo má, người cốc đầu, Thử Tiêu bị sự nhiệt tình của đám đồng đội cũ làm chịu không thấu, rối rít cầu xin: “Anh ơi, chị ơi, đừng có như thế được không, tôi đâu đáng yêu tới mức cả nam nữ cùng động chân động tay.... Nhớ mọi người quá, ôm một cái là đủ rồi.”
Nói xong giang tay muốn ôm Lâm Vũ Tịnh, bị cô vả nhẹ một cái đẩy mặt đi chỗ khác, làm Thử Tiêu rất nản lòng. Bất ngờ gặp nhau, đem Lý Nhị Đông giới thiệu cho mọi người, giờ thằng bé trí nhớ hơi tệ mới nhớ ra chính là mỹ nữ cảnh sát đón họ về đội ở Quảng Châu, sau đó còn tới trường tìm Dư Tội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play