Cách chỗ Thử Tiêu mai phục chưa tới 200 mét là khu vực canh phòng của Lý Nhị Đông, ở giữa còn có Dương Khương xong không hổ danh là đội viên kinh nghiệm, chả biết đang nấp ở đâu. Lý Nhị Đông thì đã nằm khoèo trên ghế công cộng ngay bên cạnh bãi rác, hắn tháo cả giày, gác chân lên lắc lư, ngón chân đeo khẩu súng... Không phải súng thật mà là súng nước thôi.
Trước nay thứ duy nhất Lý Nhị Đông có thể khoe với người khác chỉ có chơi, chơi và chơi, trong mắt người ta, mình là đứa không đàng hoàng, ngay cả học tập hay đi làm đều chả ra sao. Lúc ở cảnh sát mạng, hắn chướng mắt với kiểu nói dối trắng trợn, lại đi khóa miệng người khác không cho nói, ở đại đội số 2, hắn không chịu nổi kiểu làm nhiệm vụ như ngược đãi.
Cái nghề cảnh sát này đúng là u ám, chẳng những tiếp xúc với những thứ u ám, ngay cả sự nghiệp cảnh sát của mình cũng chìm trong tăm tối, hắn đôi khi thương hại đồng nghiệp hình cảnh trống trong góc nào đó theo dõi nghi phạm, kỳ thực hắn càng muốn sống tạm bợ qua ngày ở đội chống trộm cắp này.
Đương nhiên tiền đề là còn tiếp tục được ở lại.
Trông cả vào ngày hôm nay, thế nào cũng phải bắt một đứa về, trộm ơi, anh trộm ơi, ông trộm ơi... Các người tới đi, tôi sẽ đối xử thật nhẹ nhàng, tôi không thô bạo chút nào đâu.
Cứ như trời cao nghe thấy lời thỉnh nguyện này, bộ đàm trong túi truyền ra giọng Dư Tội: “Lão Nhị, chú ý, mục tiêu đi về phía anh, sơ mi hồng, kính râm, râu kiến... Theo dõi hắn.”
Lý Nhị Đông bật dậy như gắn lò xo, cuống cuồng vừa đi giày vừa nhìn mục tiêu đang từ hướng Dư Tội trông chừng đi về phía này, Dư Tội đang lục thùng rác, hắn cười một cách hết sức ghê rợn, ung dung qua đường, từ vị trí này, hắn đối mặt với thằng trộm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play