“Đức Tiêu, Nhị Đông, hai cậu tới văn phòng tôi một chuyến.”
Lưu Tinh Tinh dặn dò với đội ngũ sắp đi làm nhiệm vụ một câu, sau đó giữ lại hai đội viên mới lại, người khác đều cười, ném cho họ ánh mắt thương hại.
Hai người này một thì nhìn ngơ ngác như trẻ thiểu năng, một thì chỉ kém khắc chữ kẻ xấu trên mặt. Tướng mạo khác nhau hoàn toàn, nhưng mà tính cách giống nhau, ham ăn ham chơi, kỳ thực mấy cái tính này nói ra thì không khác gì đội viên trẻ trong đội. Chỉ khác là người ta thi thoảng bắt về mấy tên trộm, hai tên này đi làm gần một tháng, không bắt được trộm đã đành, tổ trưởng lại còn bị một nữ tặc đánh giữa phố, thành chuyện cười truyền khắp khu rồi, đồn công an còn qua để ngó mặt kỳ nhân kia.
“Không cần câu nệ, ở chỗ chúng ta xưa nay cấp trên cấp dưới bình đẳng... Không có chuyện gì cả, chỉ muốn hỏi thương thế của Tiểu Dư đã lành chưa?” Lưu Tinh Tinh quan tâm tới cấp dưới.
Sắp hai tuần rồi, chỉ có vài vết cào mà nói chưa lành thì quá lắm, Lý Nhị Đông gật đầu: “Hẳn là lành rồi ạ.”
“Lành là lành, chưa là chưa, cái gì mà hẳn là?” Lưu Tinh Tinh không vui.
“Lành rồi ạ.” Lý Nhị Đông ưỡn ngực lớn tiếng đáp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play