Chu Văn Quyên cười khúc khích, cô trước kia lúc nào cũng lủi thủi một mình chẳng có bạn bè gì, đi học không sao, chứ ra làm việc rồi, ở trong tập thể nhận ra chuyện này là không tốt, cần hòa đồng hơn, đang tích cực hòa nhập.
Cũng may, đám bạn học vô sỉ này không khách khí, Chu Văn Quyên bớt được không ít ngại ngùng, đi lấy mấy cái cốc nhựa trên bàn, mở chai nước ngọt chia từng người. Đám còn lại càng trực tiếp, chỗ ngồi không đủ, lấy luôn chiếu trên giường của Dư Tội trải xuống sàn, kiếm được vài tờ báo trải ra, thêm ít bát đũa rồi mở túi chia nhau ăn, còn nói đây là quà của Tôn Nghệ và Gấu Chó, hai tên đó đi làm nhiệm vụ, gửi lời hỏi thăm. Nghe nói Dư Nhị bị mỹ nữ đánh gục, đây là chuyện vui, nên gửi quà chúc mừng.
Trương Mãnh vừa chuyển lời, khiến đám bạn học cười nghiêng ngả. Dư Tội không hi vọng gì được nghe tiếng người của đám này hết, chỉ có Chu Văn Quyên lén lút đưa cho y một tuýp thuốc mỡ trị thương, Dư Tội khẽ gật đầu đút túi.
Không ngờ động tác của hai người bị người khác phát hiện, Trương Mãnh vỗ đùi nói: “Văn Quyên, sao nói mà bạn không tin nhỉ, trên người cậu ta thứ chắc chắn nhất là da mặt, bị cào một lần, sau này mọc ra còn dày hơn cũ.”
“A Súc Sinh, nói câu này có trình độ đấy.” Lạc Gia Long giơ cốc lên cụng với Trương Mãnh một phát.
Chu Văn Quyên rốt cuộc không nhịn được nữa, đứng ra bênh vực: “Các cậu đừng có suốt ngày hạ thấp Dư Tội được không, sao tôi thấy các cậu không giống tới thăm hỏi mà kết đội tới bắt nạt cậu ấy thế, cùng là bạn học cơ mà.”
“Không kết đội không được, nếu hai ba người tới không đấu lại cậu ta.” Lạc Gia Long còn biết chừng mực, không đi quá đà, chuyển chủ đề: “Văn Quyên, đã vào biên chế chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play