Chuyến bay từ Quảng Châu về Ngũ Nguyên kéo dài hai tiếng, người thì tranh thủ chợp mắt, không thì đeo tai nghe nghe nhạc, vé giá rẻ nên không được phục vụ thức ăn hay nước uống, vì thế không ai quấy rầy hai người.
“Tôi trẻ con?” Dư Tội ngửa đầu lên trời “ha” Một tiếng, làm điệu bộ nực cười, lại có người bảo mình trẻ con à, rồi lại lập tức tò mò: “Vì sao?”
“Cậu là người trong tập thể được công lao hạng nhất lại đi làm dân cảnh à?” Lâm Vũ Tịnh nghĩ một lúc hỏi: “Cậu chưa nói chuyện với xử trưởng Hứa sao?”
“Nói chuyện gì?”
“Công tác, phương hướng của cậu trừ cục chống ma túy, còn có chung đơn vị đặc vụ trực thuộc tỉnh, cùng với tiếp tục đào tạo chuyên sâu, không thể có lựa chọn khác, đơn giản thế này, giờ cả đại đội hình cảnh cũng không thờ nổi pho tượng thần lớn như cậu đâu.” Lâm Vũ Tịnh kiên nhẫn giải thích cho anh chàng chưa thoát khỏi lối tư duy học viên, thực sự không hiểu gì thật: “Cậu làm dân cảnh mà cấp bậc cao bằng đồn trưởng à, cậu không thấy kỳ sao?”
Dư Tội ngớ ra, y chỉ biết mình lập công rồi, nhưng rốt cuộc công lớn cỡ nào chưa có hình dung cụ thể, nghe chừng có vẻ không hề nhỏ: “Vậy đào tạo chuyên sâu là gì?”
“Là vào đặc cảnh huấn luyện thêm về thể năng và kỹ năng, hoặc là vào trường đại học cảnh sát.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT