Ngồi ở ghế phụ lái là đặc vụ 02, trách nhiệm hôm nay là đi giám sát bọn họ, quay đầu nhìn Dư Tội cười hỏi: “Tiểu Nhị, không phải cậu thích kiểu sống kia rồi chứ?”
“Thích cái buồi.” Dư Tội cáu kỉnh đáp rất thô lỗ.
Số 02 chẳng giận, có loại người nào mà hắn chưa gặp qua: “Ý tôi không nói chuyện nằm vùng, mà tôi nói cậu thích đứng ở phía đối lập với cảnh sát.”
“Đương nhiên rồi, kiếm được tiền là chia nhau, cuộc sống của hảo hán Lương Sơn mà, ai chẳng thích.” Thử Tiêu trả lời thay, giọng điệu tiếc nuối thấy rõ.
Dư Tội nghe cũng phải bật cười, thở dài: “Đúng thế thật, tôi hoài niệm lúc làm lão đại, đi tới đâu cũng có đám đàn em ríu rít nghe lời, chẳng phải nhìn mặt ai sống... Giờ thì sao, con mẹ thằng Đỗ Lập Tài chứ, lão tử nợ tiền hắn chắc, suốt ngày bị nhốt trong nhà khách, mất tự do đã đành, lại còn phải học điều lệ cảnh sát.”
“Đúng thế, chúng ta đi tới đâu mà chả là cảnh sát ưu tú, còn học điều lệ đếch gì.” Thử Tiêu hết sức đồng cảm.
Số 02 ê hết răng, học điều lệ là muốn tuyển vào đội ngũ, ý tốt của xử trưởng Hứa bị chó tha rồi, hắn chân thành khuyên nhủ: “Tiểu Nhị, Thử Tiêu, tôi vào đội sớm hơn các cậu, hôm nay lên mặt tiền bối một lần, có cần vì chuyện nhỏ như vậy đi cãi nhau với tổ trưởng Đỗ không? Đừng xem thường người ta, tuy chỉ là một tổ trưởng, chỉ huy nhân số không nhiều, nhưng vì cục chống ma túy trực thuộc tỉnh, với cấp bậc của anh ta, cho xuống địa phương thì phải cỡ cục trưởng đấy... Vậy mà hai đứa đập bàn với người ta, không phải chuyện khôn ngoan.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT