Bốn bề tối om om, đèn pin chiếu loạn xạ, Tôn Nghệ bị Dư Tội ấn đầu xuống bụi cây, hai người thì thầm một hồi, không lâu sau có bóng người trong bụi cây xông ra, chạy về phía biển, trong đêm tối động tĩnh khá lớn, hai đội cảnh sát chiếu đèn pin quát tháo truy đuổi.
Tiếng người, tiếng súng nổ, còi cảnh sát vang lừng, không bao lâu sau mấy chục xe nối nhau bị kẹt lại trên đường, hiện trường hỗn loạn làm cảnh sát không thể không phân chia ra một phần lực lượng giữ trật tự.
Đại bộ phận cảnh sát bị Tôn Nghệ thu hút rồi, Dư Tội lom khom bò qua đồi đất, bụi cây, đồng lúa, tránh được mấy chỗ cảnh giới, lặng lẽ biến mất trong bóng tối. Không bao lâu sau xuất hiện bên đường, thản nhiên trà trộn vào đám buôn lậu nhân lúc trời tối chuyển hàng, chỉ chỏ bàn tán làm ra vẻ không biết chuyện gì xảy ra.
Tôn Nghệ chưa kịp nhảy xuống biển đã bị tóm lại, phía sau nổ súng liên hồi làm hắn sợ nhũn chân vấp ngã, chân cũng trẹo luôn, đám cảnh sát không rõ lai lịch thế nào còng lại, truy đuổi mấy km làm đám cảnh sát tức giận kéo lên đường đá vài cái.
“Đừng đánh, đừng đánh... Người mình người mình cả...” Tôn Nghệ cuống cuồng cầu xin.
“Người mình? Mẹ mày, mày là người mình với cảnh sát à? Ai người mình với lũ cặn bã bọn mày.” Một cảnh sát đá thêm cái nữa.
Tôn Nghệ rốt cuộc chưa sợ tới mức ngu xuẩn để lộ cả thân phận, ôm đầu ăn vài cú đá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT