“Cậu ta đi rồi.” Cửa lại mở ra, Thâm Gia Văn nhẹ nhàng bước vào báo, nhìn Phó Quốc Sinh trầm ngâm ngồi đó, hết sức bất ngờ: “Sao thế, hình như anh không thu phục được cậu ta?”
“Anh vừa mới nhận ra, hình như anh không hiểu cậu ta.” Phó Quốc Sinh lắc đầu.
“Anh đó, lúc nào cũng quá đa nghi, bên kia đã truyền tin về rồi, toàn bộ hàng đã chia tới các kênh phân phối, lần này kiếm lớn, sớm biết thế đã đưa hàng nhiều một chút, thị trường bây giờ bao nhiêu cũng không đủ.” Thẩm Gia Văn ra sau lưng Phó Quốc Sinh, bóp vai cho hắn.
“Anh cứ thấy bất an thế nào đó, như sẽ xảy ra chuyện gì rất lớn.”
“Đương nhiên là có rồi, còn một lô hàng lớn hơn sắp xuất hàng trong thời gian tới, Phú ca đã ở trên biển, không bao lâu nữa tơi nơi.” Thẩm Gia Văn cúi xuống bầu ngực đè vài vai Phó Quốc Sinh, thì thầm.
“Tuyệt đối không được, quá mạo hiểm.” Phó Quốc Sinh đứng bật dậy gạt tay cô ra, phản ứng có phần quá khích làm Thẩm Gia Văn giật mình: “Mỗi lần thành công chỉ có ba phần là do kế hoạch, bảy phần là do may mắn, con đường này chúng ta đã đi quá lâu, sớm muộn gì cũng bị lộ, anh nghi cảnh sát ngửi ra gì rồi nếu không thời gian qua không bình yên thế đâu.”
“Bình yên chỗ nào, phương bắc đã truy rất gắt kia kìa, chẳng qua chúng chưa có manh mối mò tới đây thôi.” Thẩm Gia Văn biết mình lỡ mồm, đáng lẽ không nên nhắc tới tên Phú ca, tình tứ ôm Phó Quốc Sinh, nhón chân hôn nhẹ lên môi hắn, nũng nịu: “Em đảm bảo đây là lần cuối cùng, với thủ đoạn của anh, chắc chắn qua được một cách bình an.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT