Dư Tội tay hơi run run đưa ra, đụng vào bộ cảnh phục, sờ một cái là nhận ngay ra chất liệu cao cấp. Đúng, là trang phục của cảnh sát cao cấp, cảnh sát cấp thấp sơ mi màu lam nhạt, còn từ cấp cảnh ti thì áo sơ mi màu trắng như tuyết.
Hết sức nhẹ nhàng nhấc bộ cảnh phục lên, vuốt phẳng, Dư Tội cởi quần áo ra, mặc từng thứ từng thứ một lên người, soi gương đội mũ ngay ngay, tức thì cứ như biến thành người hoàn toàn khác. Vóc dáng vốn không cao lớn liền tăng thêm vài phần oai hùng, vuốt cảnh hàm trên vai, Dư Tội kích động, đây là thực sao?
Đúng thế, y luôn có một giấc mơ, trong giấc mơ, y rất ghét trò chơi bắt kẻ xấu, vì y luôn phải đóng vai kẻ xấu, còn nhớ lần đầu bị bẻ tay ra sau đưa vào đồn cảnh sát, cảnh phục uy phong của dân cảnh khiến y phải rùng minh. Còn nhớ vì bồi dưỡng sở trường để được tuyển dụng đặc biệt vào trường cảnh sát, mỗi ngày y liều mạng chạy, chạy, để một ngày mặc cảnh phục đứng trước con phố bán hoa quả.
Càng nhớ cho dù tới trường học cảnh sát nhận ra hiện thực tàn nhẫn rằng không phải cứ nỗ lực là đạt được ước mơ, cảnh sát cũng có giai cấp, mình tối đa chỉ trở thành cảnh sát hạng bét, nhưng sâu trong tâm khảm y vẫn còn một phần thánh khiết, chấp nhận đổi mọi thứ để có được nó.
Suốt năm tháng tuổi thơ, bị chửi mắng, đánh đập ghẻ lạnh, khinh thường, y khóc rất nhiều, ai sinh ra muốn làm kẻ xấu, ai sinh ra muốn làm thứ cặn bã chứ.
Dư Tội biết kỳ thực mình thích cái dáng vẻ đường hoàng kia ở trong gương.
Chỉnh đốn trang phục, đi hai bước, mở cửa ra, xuất hiện trước mặt Nghiêm Đức Tiêu đang lấc ca lấc cấc đứng dựa vào tường, một chân co lên, ngáp ngắn ngáp dài, vừa nhìn thấy một viên cảnh ty xuất hiện hoảng hốt suýt ngã.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT