“Chính là....” Thử Tiêu vừa nói tới đó thì di động reo làm hắn giật bắn mình, rất ăn hại rối rít nhận máy, vâng vâng dạ dạ vài tiếng, nhìn Dư Tội như trút được gánh nặng: “Không cần hỏi nữa, tôi dẫn cậu đi.”
“Anh dẫn tôi đi?” Dư Tội cười khẩy khinh bỉ, hiển nhiên không coi hắn có đủ sức nặng.
“Dư Nhị, cậu vào trại giam chứ không phải tới tổng bộ hình cảnh, chúng ta đừng thế được không? Mẹ nó, sớm biết được cảnh ti cấp ba thì tôi cũng đi, tôi còn ấm ức hơn cậu, đi đâu cũng bị người ta chửi mắng như con cháu vậy...”
Thử Tiêu hơi giận, mặc quần áo, hầm hầm rời nhà chiêu đãi vũ cảnh đã ở một tuần.
Đựa điểm gặp mặt ở tòa nhà Than Đá, tòa nhà này do sở than đá tỉnh Sơn Bắc đầu tư kiến thiết, giao dịch bạc tỷ đều diễn ra ở đây. Dư Tội sớm nghe rồi, tòa nhà này xây dựng đã lâu, khi vào thấy ngay được phong cách trang trí của thế kỷ trước, mọi thứ đã lỗi thời. Từ trang trí, lối đi, vách tường, đều đã cũ kỹ, nhưng vẫn được bảo dưỡng rất tốt, toát ra một cái vẻ xa xỉ mà không phô trương, Dư Tội nghĩ, chọn chỗ này rất hợp lý, vừa kín đáo, dễ trà trộn với nhân viên chính phủ, lại tiết kiệm được kinh phí.
Nơi tụ hội ở tầng trên cùng, toàn bộ lối đi lên đó bị phong bế, bên ngoài treo tấm biển Ban nghiên cứu kiểm nghiệm than đá, canh gác rất nghiêm, ở cửa có hai người ngồi xem báo chí, Dư Tội nhìn một cái là biết cảnh sát thường phục.
Rất đơn giản, đó là báo quảng cáo, trừ kẻ thất nghiệp đói mờ mắt, ai lại đi xem thứ báo đó chăm chú như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT