“Xem kìa, cả thằng Vân Nam cũng gia nhập rồi.” Hắc Tử tặc lưỡi chỉ, thằng buôn thuốc phiện đó còn tách mình hơn cả Dư Nhị mà cũng nhảy vào tham gia trò chơi, với Dư Nhị, hắn có cảm giác, sợ hãi không phải là chủ yếu, mà đó là … hắn không biết nói thế nào nữa, chỉ A Bặc: “Khi A Bặc chổng mông cầu trời khấn phật, cậu ta im lặng và tôn trọng nhất.”
A Bặc gật đầu, Dư Tội chưa bao giờ chê bai tín ngưỡng của hắn như những người khác, chính vì thế hắn rất tôn trọng Dư Tội.
“Cho nên đó là một thiên tài phức hợp, dù cậu ta có làm ăn trộm thì tương lai cũng là vua ăn trộm.”
Bình luận của Phó Quốc Sinh làm A Bặc cười phá lên, cặn bã cũng có niềm vui của cặn bã, mấy ngày qua hết sức vui vẻ.
Trong tù chỉ cần không có chiến sự thì cuộc sống cứ thế trôi đi như đám mây lờ lững trên trời, đôi khi làm con người mất cảm giác thời gian, hôm nay thứ hai hay thứ bảy chẳng có gì khác, cơm vẫn thế, lịch sinh hoạt vẫn vậy.
Lại một ngày như mọi ngày, sau bữa cơm Phó Quốc Sinh kẹp điếu thuốc ra chỗ hóng gió gọi Dư Tội theo, khi Dư Tội ra không ngờ phát hiện hắn hút Trung Hoa mềm, té ra có hàng tốt cỡ này mà giấu, lại còn xa xỉ tới mức mỗi người một điếu, chuyện chưa từng có.
Lão Phó vừa hút thuốc vừa hỏi: “Có chắc được thả không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT