“Hai đồng chí, nói xem vì sao trộm đồ?” Hứa Bình Thu ngồi ở ghế phụ lái, làm vẻ mặt nghiêm nghị hỏi.
“Xử trưởng Hứa, chúng tôi có lấy hay chiếm hữu cái gì làm của riêng đâu mà gọi là trộm ạ.” Tôn Nghệ bắt bẻ câu chữ: “Mọi thứ vẫn đầy đủ đấy thôi.”
“Đúng thế ạ, linh kiện vốn ở đâu thì giờ vẫn ở đó, chúng tôi có trộm đâu.” Ngô Quang Vũ nhấn mạnh: “Trộm thì phải có mất, tôi xin hỏi, bọn họ mất cái gì?”
Lái xe vai rung rung khổ sở nhịn cười, Hứa Bình Thu cũng biết bọn sâu hại này giờ cứng cáp cả rồi, dọa không dễ, khoanh tay trước ngực gật gù: “Hai cậu đem tài sản còn chưa kiểm tra ra khỏi nơi quy định, không phải trộm gọi là gì? Phiền cậu định nghĩa lại.”
“Chúng tôi thử xe.” Tôn Nghệ khẳng định chắc nịch.
“Vâng, thử tốc độ đạt tới gần 300 km/h, vượt quá tưởng tượng của chúng tôi.” Ngô Quang Vũ giơ ba ngón tay lên, hưng phấn bổ sung: “Nếu gia cố phần trước, đâm xuyên tường không thành vấn đề.”
“Đây là động cơ GTO do Mỹ sản xuất, hàng cực phẩm, vậy mà vứt đó để bị rỉ sét, nếu không khởi động lên thì phải xử lý như đồ đồng nát rồi.” Tôn Nghệ xót của nói: “Giờ vào tay chúng tôi thế nào, đạp ga một phát là cho hít khói hết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT