"Người tu đạo nên tâm không tạp niệm, trong mắt không chứa nổi nửa hạt cát, không vui vì vật chất, không buồn vì bản thân, chuyên tâm vào một việc mới tốt."
Càn Minh chân nhân nói quá nhập tâm, vẫn chưa chú ý tới ánh mắt kinh ngạc như thấy quỷ của Lệ Phủ Khanh.
Hôm nay mặt trời mọc đằng tây hay sao, hay là Ma giới bắt đầu tuân thủ nam đức? Càn Minh, lão già cổ hủ cố chấp này, thế mà lại có bộ mặt nhu tình ôn hòa, khuyên bảo từng bước một như vậy sao?
Hảo gia hỏa a, chẳng lẽ lão ta thật sự coi tiểu sư muội là con gái mà đối đãi?!
Lệ Phủ Khanh không nhịn được liếc nhìn Dung Thanh Viên, thấy thần sắc đối phương không hề thay đổi, hắn cũng miễn cưỡng kiềm chế lại cái bụng đầy ý muốn phun trào.
Cảm nhận được sự chân thành trong giọng nói của Càn Minh chân nhân, Cơ Băng Ngọc cũng thu lại vẻ không đứng đắn trên mặt, nàng cũng quỳ xuống đất, ngẩng mặt lên nghiêm túc nói: "Càn Minh sư thúc, một ngàn năm, một vạn năm đều quá lâu, đệ tử chỉ tranh thủ từng giây từng phút."
"Người tu đạo sao có thể ngại mười năm mài một kiếm? Tốn bao nhiêu công phu như vậy, nếu không dùng thanh kiếm sắc bén này thử xem những việc bất bình trong hồng trần thế tục, trong lòng đệ tử sẽ vô cùng khó chịu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play