Hắn nhìn Cơ Băng Ngọc bên cạnh có chút hoang mang, ôn hòa nói: “Sư muội có nghe qua ‘Thanh ngọc thành án’ chưa?”
Cơ Băng Ngọc lắc đầu, thật thà đáp: “Ta trước giờ bị nhốt ở hậu viện, đối với ngoại giới hiểu biết không nhiều.”
Thẩm Hòa Ca cười: “Thanh ngọc thành là thành trì phồn hoa nhất phiến đại lục này, lịch sử dày nặng ngàn năm, sản sinh vô số danh nhân đại năng, vương hầu khanh tướng. Đáng nói nhất là dân phong thuần phác, đêm không cần đóng cửa, không nhặt của rơi trên đường.”
“Từng có dân gian ca dao rằng ‘Sinh ở Thanh ngọc, chẳng màng Đào Nguyên, thế gian khổ hề, duy nơi này đúng lúc’. Thậm chí có rất nhiều tu sĩ khi rèn luyện, cố ý đi đường Thanh ngọc thành, vì mong bình ổn tâm cảnh, cầu được một phần cơ duyên.”
Nơi tốt đẹp như vậy cư nhiên thật sự tồn tại sao?!
Theo lời kể từ tốn của Thẩm Hòa Ca, Cơ Băng Ngọc nghe mà tâm trí hướng về, hận không thể nhanh chóng tu thành Trúc Cơ, được phép xuống núi: “Sư huynh đợi ta! Nếu có thể xuống núi, ta nhất định phải đi Thanh ngọc thành!”
Thẩm Hòa Ca lắc đầu: “Chỉ sợ không được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT