Phía dưới, các đệ tử bắt đầu tim đập thình thịch vì ảo tưởng của bản thân. Thấy Lệ Phủ Khanh đáp lời Mục Dung, bọn họ cũng dần dần bạo gan, ai nấy đều không kìm nén được vẻ tò mò. Có kẻ lỗ mãng thật sự không nhịn được, ra vẻ ôm quyền với Lệ Phủ Khanh đang mang dáng vẻ thiếu niên, cao giọng hỏi: "Sư huynh tuấn tú lịch sự, long chương phượng tư, thật khiến tại hạ tâm trí hướng về, ngưỡng mộ khôn nguôi. Chẳng hay có may mắn được biết tên họ của sư huynh? Sư phụ ngài là vị Tiên Tôn nào của Trường Thanh Môn?"
Nếu có thể mượn cơ hội này, thiết lập chút quan hệ thì tốt!
Lệ Phủ Khanh lười biếng ngước mắt, hắn biết rõ những tính toán trong lòng đám người này. Ngay khi hắn định trả lời, cổ tay chợt nhói đau. Khóe miệng Lệ Phủ Khanh hơi nhếch lên, buông tay đang đỡ cánh tay Cơ Băng Ngọc, nhướng mày với gã đệ tử kia.
"Tên của ta các ngươi không cần biết, còn sư phụ ta..."
Lệ Phủ Khanh dừng một chút, khóe miệng vốn đang mím lại bỗng giương lên, lộ ra nụ cười có vài phần tà mị cuồng quyến.
"Phong chủ Tuyết Du Phong của Trường Thanh Môn, Thanh Hư Tử."
Khi hắn nói đến hai chữ "Tuyết Du", một vài đệ tử xung quanh bỗng nhiên biến sắc. Đến khi Lệ Phủ Khanh nói hết lời, đám đệ tử này đã đồng loạt tái mặt, có kẻ còn run rẩy cả cẳng chân.
Là những người sinh ra trong thế gia tu tiên, dù không biết tứ đại môn phái, cũng không thể không biết phong chủ Tuyết Du Phong, Thanh Hư Tử!
Một khúc sát vạn ma, một huyền thiên hạ kinh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT