Ngọc Thiên Châu chậm rãi đứng thẳng người dậy, nhìn về phía nàng ấy.
Tuyên Tắc Linh đi đến trước mặt hắn, đưa túi thơm cho hắn: “Đây là thứ huynh từng giao phó cho ta.”
Ngọc Thiên Châu sững sờ: “Không phải cô nói để ở trong sân sao?”
Tuyên Tắc Linh vì chột dạ nên lông mi khẽ run, nhỏ giọng nói: “Ta chỉ tạm trú ở đó, không quen thuộc nơi đó, thứ quan trọng như vậy vẫn nên mang theo bên người thì tốt hơn.”
“Trước đó nói như vậy, là bởi vì...”
Nàng sợ hắn lấy được đồ rồi bỏ rơi nàng.
Ngọc Thiên Châu đại khái cũng đoán được, đưa tay nhận lấy túi thơm, nói: “Đa tạ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play