Cuối cùng, vẫn là Tống Doanh là người đầu tiên khó khăn mở lời: "Lão Hạ, hay là ông xuất ngũ đi. Dùng những công tích cả đời này của ông, đổi lấy bình an cho hai đứa nhỏ của chúng ta có được không? Sau này chúng ta cũng giống như lão Lãnh, đến một nơi hẻo lánh để sống. Nếu như không được, chúng ta liền về nhà làm ruộng. Lão Hạ, tôi van xin ông. Ông mau cứu Hạ Phán, mau cứu Hạ Lỗi đi. Hiện tại ngoài ông ra, không ai có thể cứu bọn nó. Ô ô ô..."
Hạ Tinh Mây bị Tống Doanh khóc đến mức tâm phiền ý loạn.
Hắn biết Tống Doanh nói rất đúng. Hiện tại với loại tình huống này, cho dù hắn chứng minh được sự trong sạch của mình với mọi người, về sau bên trên cũng sẽ không tín nhiệm hắn. Nữ nhi của hắn là một nhân tố không ổn định. Vì tốt cho tất cả mọi người, bên trên sẽ không trọng dụng hắn nữa. Có rất nhiều người tài giỏi, có rất nhiều người có thể thay thế hắn, tại sao bên trên phải mạo hiểm dùng hắn?
Hiện tại hắn giã từ sự nghiệp khi đang ở trên đỉnh vinh quang là kết quả tốt nhất của hắn.
Hắn cũng không phải là không thể thay thế. Tranh thủ lúc hắn còn chưa phạm sai lầm. Thừa dịp người nhà của hắn còn có thể cứu, rút lui, đối với hắn, đối với con cái của hắn đều tốt.
Bên trên nể tình hắn thức thời, cùng với những công lao khó nhọc trước đây của hắn, khẳng định sẽ mở một đường cho đôi nữ nhi của hắn, xử lý nhẹ tay. Có thể đạo lý ai cũng hiểu, nhưng Hạ Tinh Mây chính là không cam tâm!
Hắn mới bốn mươi tám, hắn còn trẻ như vậy. Hắn vốn có thể làm được nhiều việc hơn! Thật vất vả mới từ một tên lính quèn, bò lên được vị trí cao như hôm nay, hắn không cam tâm cứ như vậy mà rút lui.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play