Thật đúng là không biết xấu hổ!
Lưu Thanh Bình hoàn toàn mất kiên nhẫn, xoay người đi ra ngoài, thanh âm vẫn rất ôn hòa: "Em nghỉ ngơi cho khỏe, chị đi làm công trước."
Chờ Lưu Thanh Bình đi rồi, Liêu Hồng Mai mới phản ứng lại, bĩu môi.
"Đồ giả tạo! Ngoài miệng thì nói lời tử tế, nhưng thực tế thì vắt cổ chày ra nước!"
Nói rồi Liêu Hồng Mai liền bắt đầu hoài niệm Tống Tử Dao trước kia, cô ta chỉ cần giả vờ đáng thương, làm nũng một chút liền có rất nhiều đồ ăn ngon đưa đến bên miệng cô.
Còn Lưu Thanh Bình luôn miệng nói lời hay này thật là, cô ta đã bị thương thành như vậy nhưng đến một chút đồ ngon cũng tiếc rẻ.
Đồ giả nhân giả nghĩa!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play