Dưới tình huống như thế, anh ta cũng thật đáng thương.
Tống Tử Dao hỏi: "Anh muốn mượn bao nhiêu?"
Trần Mặc ngẫm nghĩ, ngượng ngùng giơ một ngón tay: "Một, một đồng."... Vốn Tống Tử Dao còn định nếu mượn nhiều thì chỉ cho mượn một nửa, nếu không cô lại trở thành người ngốc coi tiền như rác.
Nhưng một đồng thì không quan trọng lắm.
Tống Tử Dao lấy ra một đồng đưa qua: "Đây."
Trần Mặc không vội cầm lấy mà lại hỏi: "Nghe nói... cô là người ở xưởng sắt thép của tỉnh?"
Tống Tử Dao gật đầu.
Lúc này Trần Mặc mới vươn tay nhận tiền, cúi đầu nói: "Tôi sẽ trả lại cô... Nhất định sẽ trả."
Tống Tử Dao cảm thấy người này hơi lạ, nhưng cũng không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ là lòng tự trọng của anh ta cao nên mới nhấn mạnh với cô như thế.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play