Hứa Bình Bình bỗng nhiên mếu máo như sắp khóc,"Vậy cậu đánh thì đánh một mình là được, tại sao còn tìm anh trai tới giúp đỡ? Cơ thể của Đàm Học Tranh gần như gấp đôi tôi, còn chưa nói đến hai người các cậu cùng lúc xông vào chèn ép tôi, hu hu hu hu..."
Nghe đến đây, Học Uyển quay ngoắt qua trừng mắt nhìn Học Tranh, mắng: "Còn anh nữa, nhìn qua cũng biết cậu ta yếu như gà, một mình em cũng có thể xử lý được. Sao tự nhiên anh cũng tham gia đánh cậu ta làm chi, giờ chúng ta mang tiếng lấy nhiều bắt nạt ít."
Vốn dĩ cô bé là con gái có thể đánh thắng một cậu con trai thì sẽ nhất chiến thành danh, hiện tại cũng thành danh, nhưng lại là ô danh "lấy nhiều đánh ít"!
Học Tranh sờ mũi, giải thích: "Lúc đó anh không nghĩ được nhiều như vậy, thấy em đánh lộn với cậu ta, đương nhiên phải lên giúp em rồi."
Có lẽ là song bào thai nên hai anh em không hàm hồ chút nào khi hợp tác giúp đỡ lẫn nhau, chỉ cần là ở bên ngoài đều sẽ đứng về phía đối phương.
Tống Tử Dao xem xét kỹ vết thương của Hứa Bình Bình, thấy ngoại trừ một chút bầm tím trên mặt ra thì không còn vết thương nào khác, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Sau đó quay qua nói với chủ nhiệm lớp: "Quả thật đánh người là không đúng, nhưng sau khi nghe bọn nhỏ tự thuật, tôi thấy bạn học Hứa đây cũng không hoàn toàn vô tội, việc này... cô xem nên xử lý như thế nào?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT