Vương Xuân Hoa vẫn không đỡ được sự đanh đá của Chu Khai Liên, nghe được lời này thì kiêu ngạo của bà ta đột nhiên giảm xuống một nửa, không biết nên đáp lại thế nào, bà ta nhịn hồi lâu mới nói: "Dù sao tri thức Tống cũng không thích con trai bà!"
Chu Khai Liên cười lạnh nói: "Không thích thì không thích, tôi cũng chẳng mong giấc mộng giàu sang gì. Không giống bà, không ăn được nho thì chê nho chua!"
Chuyện qua lại giữa hai người còn truyền sang cả giới thanh niên tri thức bên này.
Tuy nhiên, bọn họ không nghe thấy hai người đang tranh cãi về chuyện gì, chỉ nhìn thấy sự hung hãn của Chu Khai Liên và sự rụt rè của Vương Xuân Hoa.
Lưu Thanh Bình nói với những người khác: "Thím nhà thợ mộc ở trong đội nổi tiếng là đanh đá, không có việc gì thì đừng gây rối với bà ấy."
Văn Tuyết ngoảnh mặt đi, thở dài: "Bà ấy trông hung dữ hơn mẹ tôi, không dễ chọc vào đâu."
Tống Tử Dao không thể không nói đỡ Chu Khai Liên sau khi nghe thấy vậy.
"Không, tôi thấy thím Chu khá tốt, tuy bà ấy nói hơi chua ngoa nhưng lại tâm lại rất tốt."
Lưu Thanh Bình liếc nhìn Tống Tử Dao vài cái, cười nói: "Không ngờ em khá giỏi trong việc đối nhân xử thế, em mới về nông thôn có mấy ngày, không chỉ thân quen với con gái của kế toán, mà còn thân thiết với thím Chu nữa."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT