"Nhưng cô ấy đã nhận lại được gì? Mẹ anh đã dạy Nha Nha những điều vớ vẩn, còn em gái anh thì tìm mọi cách để phá hủy cuộc hôn nhân của cô ấy. Khi cô ấy nhắc đến chuyện này với anh thì anh chỉ bảo cô ấy hãy chịu đựng!"
"Cô ấy là một con người, không phải Thánh Mẫu. Làm sao cô ấy có thể cho đi mà không giữ lại gì cả, đồng thời lại can tâm tình nguyện bị chỉ trích chứ?!"
Tống Tử Dao nói đến mệt, cầm cốc lên nhấp một ngụm nước rồi nói tiếp:
"Cô ấy cũng là bảo bối trong tay ba mẹ và anh em ở nhà, cô ấy rời bỏ quê hương để theo anh lên thành phố, không phải chỉ để nhận lấy sự bắt nạt của nhà anh!"
"Anh tự muốn làm Thánh Cha cũng không sao, nhưng đừng yêu cầu cô ấy cũng phải giống anh! Nói thẳng ra, cô ấy là một người xa lạ, chẳng liên quan gì đến nhà anh, là vì anh thì cô ấy mới có quan hệ với mẹ anh. Anh là trung gian, anh nên hoà hợp mối quan hệ hai bên mới đúng, không thể để một bên chịu đựng mãi được."
Cô đơn một mình như thế, phải đối phó thế nào?
Vương Nhất Quang cúi đầu hồi lâu, sau đó đứng lên nói: "Được rồi, tôi biết Xuân Ni nghĩ gì rồi, tôi cũng biết sau này mình nên làm gì."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT