"Cụ thật sự là người anh minh." Đàm Kim Hạ khen một câu, sau đó mới nói: "Lần này tôi tới đúng là có chút việc cần nhờ cụ giúp."
Ánh mắt bà cụ Tống cảnh giác, ra vẻ không bị tiền làm choáng váng đầu óc.
"Gần đây A Dao luôn nằm mơ, trong mơ có một bóng đen khóc lóc bảo cô ấy cứu ông ta, dáng vẻ trông rất đau khổ."
"Vốn cũng không có chuyện gì, nhưng nằm mơ vài ngày rồi, cuối cùng còn... thấy được mặt của bóng đen kia, gương mặt kia vừa đỏ vừa sưng phù... Tóm lại là rất dọa người."
Bà cụ Tống nheo mắt, gương mặt vừa đỏ vừa sưng phù... Lúc Tống Cao Phi chết, gương mặt kia không phải cũng vừa đỏ vừa sưng phù sao.
Tống Cao Phi chết đuối vì úp mặt vào chậu nước, bởi vì thân thể ông ta cao hơn chậu nước, cho nên sung huyết lên cả trên mặt, hơn nữa không biết đã ngâm bao lâu, lúc phát hiện ra thì mặt vừa hồng vừa phù.
"Tuy rằng không nhìn được gương mặt cụ thể, nhưng từ giọng nói có thể nghe ra được," Đàm Kim Hạ sát lại gần một chút, nói nhỏ: "Người trong mơ, là ba của A Dao."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT