Nhưng dù cho Dụ Minh Đức vô tri dốt nát đến đâu cũng biết ý nghĩa của chữ thư ký.
Người đứng đầu toàn đội sản xuất chính là thư ký, vậy thì xưởng thép cũng tương tự như vậy.
Nhưng vị thư ký Nghiêm này... Dụ Minh Đức hồ nghi nhìn Tống Tử Dao, hỏi: "Không phải cô là người Đàm gia sao? Sao lại quen biết với vị thư ký Nghiêm kia?"
Tống Tử Dao không trả lời câu hỏi của ông ta, chỉ cười nói,"Ông vừa nói là thông gia của ông muốn thăng chức thành xưởng trưởng đúng không? Hiện tại tôi có thể nói cho ông biết, còn lâu ông ta mới ngồi lên được vị trí đó, không phải bởi vì bá dâu hai của tôi mà là bởi vì ông."
Rõ ràng nụ cười đó rất bình thường, nhưng không hiểu sao khiến người cảm thấy ớn lạnh trong lòng.
Con nhóc này từ đâu tới mà ăn nói linh tinh như vậy chứ?! Dụ Minh Đức đang định nổi khùng thì giọng nói hồn hậu của Đàm Hữu Bình vang lên.
"Dụ Minh Đức, đồ khốn nạn! Mày dám chạy tới nhà tao diễu võ giương oai? Mày có tin ông đây đá mày bay khỏi nơi này không hả?!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT