Đàm Kim Hạ: ""Đàn ông không được tùy tiện nói mình không làm được.""
""Đúng rồi,"" Đàm Kim Hạ lại hỏi: ""Vậy rốt cuộc sao cậu có thể thoát thân được?""
Tiền Ngọc Lâm đáp: ""Anh ta mời tôi uống trà, để tôi nói ra cách thức liên lạc với cậu, tôi không muốn, vốn dĩ tôi có thể trực tiếp chạy lấy người, nhưng tôi sợ anh ta tiếp tục tìm cậu, nên phải ở lại cho anh ta giảng đạo lý, phí công cả một buổi sáng, vất vả lắm mới có thể đẩy lùi ý nghĩ trong đầu anh ta... Mẹ nó, uống một ngụm trà đói chết tôi.""
Đàm Kim Hạ nhíu mày, đột nhiên cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy.
Anh vô thức nhìn xung quanh, không phát hiện ra có gì khác thường.
""Quên đi, chúng ta đừng nên gặp nhau một thời gian."" Đàm Kim Hạ nói xong, đưa tay ra,""Cậu đưa đồ cho tôi đi, tôi đi trước.""
""Đây đây, Tiền Ngọc Lâm vội buông đũa xuống, từ trong túi quần lấy ra một chiếc khăn lụa, đưa cho Đàm Kim Hạ,""Hôm trước dì tôi trở về, bà ấy nói đây là kiểu dáng thịnh hành nhất trong thành phố, chắc chắn người yêu cậu sẽ thích!""
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT