Dáng người anh Hán không cao, tướng mạo bình thường, ánh mắt cứ nhìn chăm chăm vào người Mạnh Tinh, khiến người ta cảm thấy không thoải mái.
Mạch Tinh nhíu mày thì anh ta mới phản ứng lại, vươn tay nói: "Xin chào đồng chí Mạnh Tinh, tôi tên là Đổng Hán."
Mạnh Diệp vẫn chưa nhận ra được điều gì, còn nói: "Con người anh Hán cũng tốt, vô cùng chăm sóc em."
Mạnh Tinh không bắt tay, gắng gượng cười nói,"Cảm ơn anh đã chăm sóc em trai tôi."
Đổng Hán cũng biết vừa rồi mình đã mạo phạm, âm thầm mắng bản thân một câu, sau đó nói: "Không có gì không có gì, tuổi Mạnh Diệp còn nhỏ, tôi lại là thầy của cậu ấy, nên chăm sóc cậu ấy cũng là chuyện thường tình."
Mạnh Tinh không nói gì nữa, đưa đồ mình mang đến cho Mạnh Diệp. Mạnh Diệp thấy thì ngạc nhiên: "Oa, nhiều đồ như vậy sao?! Toàn là đồ trong thành không thể đổi được."
Đổng Hán cũng thấy, liếc mắt nhìn Mạnh Tinh một cái, thử nói: "Những thứ này không dễ gom góp đâu nhỉ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT