Cơn dục vọng quen thuộc kia lại ập đến, gào thét trong lòng. 
Chiếm hữu nàng. 
Tiêu Diệp đảo khách thành chủ, xoay người một cách nhẹ nhàng linh hoạt, chặn đứng Chúc Minh Nguyệt, cúi đầu hôn lên đôi môi nàng. 
Động tĩnh này rốt cuộc đánh thức Chúc Minh Nguyệt, bị ép thừa nhận sự tùy ý công thành đoạt đất của Tiêu Diệp, đôi tay khẩn trương nắm lấy vạt áo trên vai Tiêu Diệp. 
phát giác được đối phương có phản ứng, Tiêu Diệp mới lưu luyến không rời buông ra, khẽ cười nói: "Chịu tỉnh rồi sao?"
"Thế tử thứ tội, thiếp thân có chút mệt mỏi, không phải cố ý lạnh nhạt." Chúc Minh Nguyệt chỉ có thể kiên trì trả lời hắn. 
Bàn tay Tiêu Diệp dao động, nhẹ nhàng nói: "Lãnh đạm vừa rồi có thể tha thứ cho ngươi, lãnh đạm lát nữa thì không thể tha cho ngươi."
Lời này khiến mặt Chúc Minh Nguyệt đều nóng bừng lên, nàng hiểu quá rõ "không thể tha cho ngươi" của Tiêu Diệp là có ý gì, xấu hổ hồi lâu không nói nên lời. 
Mặc dù mới có hai lần, Tiêu Diệp đã sớm thăm dò được rõ ràng tính nết của nàng trên giường. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play