" Anh chắc là anh tiêu hóa nổi chứ? Riêng đội cưỡi ngựa đã phải mời tới mười mấy đội, chiến mã không ít hơn 3000 con, lều bạt 2000 bộ, lại còn binh khí, cung tiễn, khôi giáp, xe công thành, cùng với cả trang bị cắm trại ... Mới ước tính sơ bộ thôi mà số này đã phải đầu tư tới 6000 vạn rồi đấy, không đùa được đâu."
" Dọa tôi đấy à, làm như tôi chưa từng thấy tiền ấy." Tông Bằng Trình không vui:
" Chuyện này không giống với mấy đoàn phim nhỏ mà anh hay tiếp đòn đâu, đoàn phim nhỏ anh lấy bừa trăm bộ y phục nào đó cũ cũ là đóng giả đồ cổ trang, có khi gần giống cũng được rồi. Nhưng với phim này, anh không thể dùng tạm được đâu, đầu tư phải tới 400 triệu đấy, sẽ là bom tấn đếm trên đầu ngón tay trong nước, còn hơn cả bộ Anh Hùng - Hero năm xưa do Trương Nghệ Mưu đạo diễn. Còn có một số minh tinh hàng đầu trong nước và Hong Kong, Đài Loan sẽ tham gia ... Kỳ thực Hoa Hâm cũng chẳng kiếm được tiền đâu, chỉ muốn kiếm lấy cái tiếng, đưa danh tiếng công ty lên thôi." Kim Quốc Ngạn giải thích:
Một thoáng do dự hiện lên trên nét mặt Tông Bằng Trình, hắn không dám mạnh miệng nữa rồi.
Kim Ngạn Quốc tiếp tục nói:" Tôi có thể đem vụ binh khí, khí tài quân sự giao cho anh, nhưng lời không hay tôi phải nói trước. Cách thời gian thử máy của đoàn làm phim chưa tới một tháng, anh đừng có tuột xích, đến khi đó nhất định phải mang ra thứ ra hồn đấy."
" Ấy, đừng đừng đừng ..." Tông Bằng Trình cuống lên:
" Sao thế, anh chê ít à?" Kim Quốc Hải cau mày:
" Chắc chắn là ít rồi, phù sa sao có thể để chảy ruộng ngoài chứ? Chẳng qua là 6000 vạn thôi mà, chuyện này chỉ cần một hai nghìn vạn là có thể thao tác rồi, hai chúng ta góp chung đi, phải ăn cho hết, anh chẳng lẽ còn sợ tôi hại anh hay sao?" Tông Bằng Trình ý đồ kéo Kim Ngạn Quốc cùng xuống nước, đó là đá thử vàng duy nhất cho tin tức này:" Giám đốc Kim, anh em chúng ta đóng cửa nói chuyện với nhau nhé, Hoa Hâm hai năm qua bị tôi chỉnh cho làm ăn chẳng ra sao cả, sao bỗng dưng lại có hành động lớn như thế?"
" Chuyện làm ăn mà, thù oán gì cũng phải gạt bỏ hết, trợ lý của tổng giám đốc Tôn đã gọi điện trao đổi với tôi rồi, khi thử máy cô ấy cũng tới. Ý cô ấy là, hợp tác có tiền đồ hơn đối đầu, người ta lùi một bước, anh cũng phải nới tay ra, chuyện trước kia đừng nhắc tới nữa." Kim Quốc Hài dốc lòng khuyên can, phàm làm chuyện gì sợ nhất là đám tiểu nhân phá rối:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play