Đột kích chưa tới năm phút đã giải quyết trận chiến, bây giờ trên mặt cầu toàn là cảnh sát đang phong tỏa và giải quyết hiện trường. Quản Thiên Kiều vỗ vỗ lưng Đới Lan Quân, nhẹ giọng an ủi:" Chị Đới, anh ấy mạng cứng lắm, không dễ dàng gặp chuyện như vậy đâu, nhất định là không sao."
" Đúng, anh ấy nhất định sẽ không sao, chị ... Chị đối xử với anh ấy không tốt, luôn cho rằng anh ấy nỗ lực không đủ, luôn cho rằng anh ấy đáng lẽ có công việc tử tế đàng hoàng hơn. Không phải chỉ cần nhờ Lão Đổng một câu thôi sao, nhưng vì không bỏ thể diện xuống nên không làm ... chị không quan tâm công việc anh ấy làm ... Chị thật là tệ." Đới Lan Quân định qua chuyện này nhất định đi tìm Cừu Địch, sửa lại sai lầm của mình, cô rất sợ không còn cơ hội đó nữa:
" Anh ấy à, chẳng cầu xin nhờ vả ai đâu, dù là đi cướp, đi trộm, đi giành giật, cũng không nhận sự ban ơn từ người khác." Quản Thiên Kiều là một trong số ít người bạn mà Cừu Địch có thể tâm sự, cô biết rất rõ câu chuyện của bọn họ:" Kỳ thực anh ấy luôn nỗ lực để có thể đứng cùng một tầm cao với chị, nhưng em nghĩ, anh ấy không thể làm được, có những thứ như gia đình, xuất thân rồi cả con mắt thế tục, đều thứ mà anh ấy không thể vượt qua ... Cho nên anh ấy mới tự đi theo con đường của mình, đứng trên tầm cao, chúng ta không thể lý giải, nhưng phải ngước mắt nhìn."
Vương Trác nghe thấy những lời ấy, ánh mắt nhìn Quản Thiên Kiều hết sức phức tạp.
Đúng lúc này kênh liên lạc nhốn nháo.
" Nhìn thấy rồi, tôi nhìn thấy rồi ... Ở kia ..."
" Sống hay là chết?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play