Có lẽ do tình cảm giữa hai người luôn đặc biệt như thế, chưa bao giờ biến mất, cho nên là dù kiểu đù quá đáng như vậy, không hề khiến Trang Uyển Ninh phản cảm, ngược lại khiến cô nhận ra Cừu Địch đang có tâm sự khác cố gắng che giấu. Cô nhỏ giọng hỏi:" Này, em cũng không giả vờ được nữa đâu, còn giả vờ nữa là em thành bệnh thần kinh thật đấy."
Cừu Địch cười nhẹ, có chút không biết mở miệng thế nào đưa tay ra, Trang Uyển Ninh cũng đưa bàn tay nhỏ nhắn của mình tới, hai bàn tay cứ thế lặng lẽ nắm lấy nhau, hết sức tự nhiên. Trong cái đêm kinh khủng đó, khi hôn mê tỉnh lại, cú điện thoại đầu tiên cô gọi cho Cừu Địch, đó là người đầu tiên cô nghĩ tới, sau đó như có sợi dây duyên phận nào đó, lại kéo cô tới thủ đô, hai người vốn chia cách tìm thấy nhau.
Tay trong tay, mắt đối mắt, Trang Uyển Ninh chăm chú nhìn Cừu Địch, đôi mắt sáng của y chỉ chứa tình cảm êm dịu, không hề có tình dục đói khát giống đa phần nam nhân nhìn cô, trong đáy lòng chứa đầy cảm giác ôn nhu khó nói thành lời, giống như chút sóng gợn lăn tăn trên mặt hồ phẳng lặng.
" Em không hận anh chứ?" Cừu Địch chợt hỏi:
" Hận anh cái gì cơ?"
" Hận anh phá hỏng cuộc sống bình thường của em."
"Có, anh thật đáng hận, rõ ràng đã biết Mã Bác liên quan tới vụ an mà không nói cho em biết, còn giả vờ giả vịt trước mặt em, khiến em ù ù cạc cạc bị Anh ninh quốc gia giam suốt một tuần, hoang mang không rõ chuyện gì xảy ra." Trang Uyển Ninh tuy nói như thế nhưng đôi mắt trong veo nhìn Cừu Địch, đó là ánh mắt thói đời ấm lạnh tự mình biết. Cô từng rất giận Cừu Địch, từng oán trách khi không thể liên lạc với y, nhưng lúc này, ở bên nhau, cô hiểu được, Cừu Địch làm thế là vì bảo vệ mình:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play