Hai người vẫy tay chào tạm biệt, cô trợ lý bấy giờ mới nói ra ý kiến của mình:" Có phải Cừu Địch đã quá tự tin rồi không? DTM là công ty đứng đầu sản nghiệp an ninh số, là xí nghiệp đứng đầu được chính phủ đưa lời mời, giá trị tài sản ngang với Thịnh Hoa chúng ta, nhưng nhân viên của người ta lại không bằng một phần mười chúng ta."
Thịnh Hoa là một xí nghiệp tập trung lao động đông, điều này làm công ty có sức sống mạnh mẽ, nhưng mà điểm yếu cũng là ở đó, vì nhiều người, thu nhập của cá nhân cũng bị giàn mỏng, không thể so được với những công ty công nghệ cao.
" Đúng là lạc quan quá rồi, tôi cũng muốn dùng quan hệ riêng giúp cậu ta ... Ài người ta kiêu quá, căn bản không nể mặt, trong mắt dân kỹ thuật, tôi là tên đồ tể thôi." La Thành Nhân cười tự trào:
Cô thư ký nói:" Thì người ta với anh cũng chỉ là thư sinh sức trói gà không chặt."
" Ha ha ha, nói hay, tôi thích nghe đấy."
Hai người nói cười, tự động bỏ qua chuyện này, dù sao với Thịnh Hoa to lớn mà nói, Cáp Mạn còn quá bé nhỏ, La Thành Nhân chú ý hoàn toàn là vì quan hệ tư nhân mà thôi. Có điều cô trợ lý phát hiện ra một chuyện khác giám đốc La nãy giờ vẫn xem ảnh thôn quê mà Cừu Địch đưa cho, tựa hồ ở đó có thứ gì hấp dẫn lắm vậy.
Cừu Địch tay xách hai cái túi lớn đi tới một đại lý giao hàng nhanh của Trung Thông, người qua kẻ lại vẫn tấp nập, nhưng không nhận ra ai nữa, cái nghề này thay đổi nhanh lắm. Nghĩ lại trước kia mình từng đặt mục tiêu mở đại lý giao hàng nhanh không khỏi cảm khái, giờ thì y thừa tiền mở liền mấy cái luôn rồi. Vốn định tự mình mang đồ mang từ quê lên cho Quản Thiên Kiều, nhưng đám Lão Mã cứ giục mãi, đành nhờ tới chuyển phát nhanh vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT