Rắc, Cừu Địch bóp chặt nắm đấm, y đoán không sai, Tạ Kỷ Phong giữ Đường Anh ở Cáp Mạn chỉ để một ngày bán cô với giá tốt thôi:" Thằng khốn!"
Đường Anh thì lại cười, cô lau nước mắt, lần đầu tiên dám ngẩng đầu lên nhìn Cừu Địch, tay ngập ngừng đưa ra chạm vào má y:" Cám ơn, thấy cậu vẫn còn quan tâm tới tôi, tôi thấy đủ rồi."
Cừu Địch nắm lấy tay Đường Anh, lạnh ngắt, lẩm bẩm:" Chúng ta đều lấy được tiền rồi, nhưng cũng mất đi rất nhiều thứ, không lấy lại được nữa."
" Đừng nói thế, Cừu Địch, cậu đã tử tế hơn vô số người trên đời này, đừng tự trách bản thân ... Còn tôi, nói thật nếu như được làm lại, tôi tin mình sẽ vẫn phạm vào cùng một sai lầm thôi, cuộc sống như thế, cách này hay cách khác lại dẫn tới kết quả này." Đường Anh buồn bã nói, ngón tay đưa lên lau đi khóe mắt:
Đúng thế, cô sinh ra trong gia đình nghèo, sống ở thành phố lớn, không ai để nương tựa ... Cô lại muốn thay đổi cuộc đời, muốn có cuộc sống tốt hơn, nếu mấy năm trước còn chút đơn thuần, muốn dựa vào kiến thức, dựa vào nỗ lực vươn lên, nhưng bây giờ cô đã hơn 30 rồi, khóe mắt đã có nếp nhăn, bụng đã ngấn mỡ, vẻ đẹp này cũng không giữ được lâu nữa, đây là cơ hội cuối cùng, cô có lựa chọn nào khác sao?
Bình tĩnh lại rồi, Đường Anh khẽ cắn môi:" Cừu Địch, tôi phải làm sao bây giờ, tôi không muốn vào tù đâu, tôi sợ lắm ... Nếu phải cầu xin cậu, tôi cũng sẽ làm, cho dù phải quỳ xuống tôi cũng sẽ làm ... Không phải cầu xin cậu tha thứ, mà mà ... Cầu xin cậu nể tình những thứ chúng ta từng có ... Tha cho tôi được không?"
Giọng Đường Anh gian nan, nghẹn ngào, nói xong lại không kìm được hai hàng nước mắt. Hết khăn giấy rồi, Cừu Địch đưa bàn tay thô ráp ra, khẽ lau trên làn da trắng trẻo mịn màng, buông tiếng thở dài:" Chị có tin tôi không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT