Ăn cơm xong, bọn họ đều không nhàn rỗi, Quản Thiên Kiều sớm thân thiết với Hồ Hồng Diễm thôi, không thân cũng khó, trong cái trấn nhỏ này, chẳng có nhiều lựa chọn, hai cô gái chạc tuổi nhau, cùng xinh đẹp, nếu không nhìn nhau ngứa mắt thì sẽ thân thiết thôi. Thi thoảng lúc đông khách Quản Thiên Kiều còn giúp đỡ Hồ Hồng Diễm, hôm nay tựa hồ Quản Thiên Kiều hứng trí rất cao, vừa cùng Hồ Hồng Diễm nói chuyện không ngừng lại vừa thu dọn bát đĩa, lau bàn, ríu ra ríu rít như hai chị em. Một thanh thuần, một nóng bỏng, khách khứa nhìn không chớp mắt.
Bao Tiểu Tam, Cảnh Bảo Lỗi, Cừu Địch nhân lúc đêm tối lén lút lẻn tới khu nghỉ dưỡng bỏ hoang của Hoa Hâm, Bao Tiểu Tam lấy cớ tìm đồng hương nói chuyện, mang theo chai rượu với ít thức ăn từ nhà hàng, ăn uống trò chuyện hồi lâu. Cừu Địch và Cảnh Bảo Lỗi như ăn trộm, bận rộn nửa ngày trời, lại mượn bóng tối yểm hộ, lặng lẽ rút lui ...
Cái bẫy đã đào xong rồi, tạm thời chỉ có thể ngồi đợi vị đống nghiệp kia từ mò vào thôi. Bao Tiểu Tam, Cảnh Bảo Lỗi, Cừu Địch ngày hôm sau vui vẻ đi làm như mọi ngày, chỉ là cứ thi thoảng lại nhìn nhau cười xấu xa, cái điệu cười rất quỷ dị, giống như lúc lừa Nhục Đôn cởi quần áo, hay như cho người ta uống rượu xuân dược vậy, không biết là bày ra trò ác gì rồi.
Ba người ăn cơm xong, chào hỏi những người khác, mấy chàng trai này lúc nào cũng vui vẻ tích cực, làm việc còn chăm chỉ thật thà, ai cũng thích. Đừng nói là người, ngay cả chó ở nơi này cũng càng ngày càng thân thiết với bọn họ, con chó chăn cừu của ông chủ Mã rướn cao cổ, hưởng thụ ba chàng trai gãi ngứa cho. Quản Thiên Kiều cũng ngày càng yên tâm về họ, cuộc sống bươn trải đường phố trước kia của họ cứ như thể rèn luyện cho việc làm gián điệp vậy, muốn tìm ra sơ hở cũng khó.
Chuyện của đoàn đội nhỏ coi như đã xong một phần rồi, nhưng chuyện của đoàn làm phim mới tới thị trấn chỉ vừa mới bắt đầu.
Những người đi xây dựng lô cốt tới tối cũng không quay về trấn, bọn họ dùng máy phát điện chạy dầu chiếu sáng làm việc xuyên đêm, đến sáng hôm sau thay một nhóm người khác tiếp tục làm. Bên này xây dựng phong cảnh, bên kia đã quay phim, từ sáng sớm xe của trấn, xe của đoàn làm viên đưa lượng lớn diễn viên trong đoàn, diễn viên quần chúng cùng số vũ khí đạo cụ quý giá được giữ gìn cẩn thận rầm rộ tới địa điểm quay phim.
Lượng cơm nước tăng mạnh, cứ nhìn số cơm hộp phải chuẩn bị hôm nay là biết đã đạt tới quy mô chưa từng có ở trấn Truân Binh, khỏi phải nói cũng biết áp lực trong bếp tăng gấp bội. Đã thế khách không hài lòng, liên tục phàn nàn chuyện cơm nước, mách cả Tông Bằng Trình, ông chủ Tông mắng ông chủ Mã, ông chủ Mã mắng chửi đầu bếp, thành ra mọi người đều ghét cái đoàn làm phim đỏng đảnh khó chiều này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT