Khi tới nơi thì vẫn chưa tính là quá muộn, Đường Anh vẫn ngồi đó, buồn chán chơi di động, Cừu Địch vừa đi qua cửa một cái, cô ngay lập tức giật mình đứng bật dậy, có vẻ như bất ngờ lắm, mừng rỡ đi lên đón. Hai người ngồi xuống, Đường Anh quan tâm hỏi:" Đã ăn cơm chưa?"
" Ăn rồi ... Cho tôi một nước cam nóng." Cừu Địch gọi món quen thuộc, thuận miệng hỏi:" Có chuyện gì mà chị giục tôi gấp thế?"
Vào chủ đề nhanh như thế tựa hồ khiến Đường Anh không vui cho lắm, buột miệng mắng:" Té ra không có chuyện gì thì cậu không muốn gặp tôi chứ gì?"
Đúng là như thế, hai người họ ngoài công việc còn có gì đâu, nếu là Lang Nguyệt Tư, Cừu Địch nói thẳng như thế, nhưng với Đường Anh, Cừu Địch có tôn trọng nhất định, cười xin lỗi:" Không phải không phải, tại gần đây tôi bận quá, đầu óc lúc nào cũng nghĩ tới việc này việc nọ, làm sắp không xuể nữa rồi."
" Xem ra là cậu kiếm không ít nhỉ?" Đường Anh giọng chua lè, cô có nghe qua, đáng lẽ cô cũng có một phần trong đó cơ, hai bên đang hợp tác tốt như vậy mà cô làm hỏng rồi, sau này không biết còn cơ hội không:
" Kiếm được bao nhiêu chứ, đâu phải có mình tôi, cả đống người như thế, mỗi người một ít, chẳng còn lại được bao nhiêu."
Người uống nước cam, người nhấp cà phê, từ lúc Cừu Địch tiếp nhận ủy thác từ La Trường Hoan thì hai người chưa từng gặp nhau, tính ra cũng hơn nửa tháng rồi, chợt phát hiện Đường Anh tiều tụy hơn không ít. Trước giờ Đường Anh luôn là đệ nhất mỹ nữ của tòa nhà Bảo Long, khi nào mà không hồng hào tươi tắn xuất hiện trước mặt người khác chứ? Cừu Địch tò mò hỏi:" Xảy ra chuyện gì thế, sao tôi thấy chị có vẻ không ổn?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play