" Đối tượng tôi tiếp xúc không giống, dù sao bọn họ là người bình thường thôi." Cừu Địch không khẳng định hay phủ nhận gì cả:
" Ha ..." Thôi Tiêu Thiên cười một tiếng mang tính giễu cợt:" Hiểu rồi."
" Hiểu gì."
" Anh mang một tâm thái thế này, anh thấy Hách Lệ Lệ không phải là hạng nữ nhân tử tế gì, cho nên lấy tiền của cô ta không có áp lực tâm lý gì cả. Còn Mã Ngọc Quyền thì là phụ nữ gia đình, ngày ngày vò võ chờ chồng, kiếm tiền của cô ta khiến anh cảm thấy lương tâm bị cắn dứt chứ gì?"
Cừu Địch không thấy tâm thái đó có gì sai cả, gật đầu:" Đúng, cho nên tôi muốn suy nghĩ thật kỹ."
" Ông anh à, cái thứ gọi là đạo đức là tấm vải của kẻ cầm quyền dùng che giấu sự xấu xa của mình, lương tâm là thuốc đặc hiệu tự an ủi của người nghèo. Không ngờ trên người anh lại đồng thời xuất hiện cả hai thứ này cơ đấy." Giọng điệu Thôi Tiêu Thiên sặc mùi trào phúng:
Cừu Địch chẳng vì thế mà bị khiêu khích, hỏi ngược lại Thôi Tiêu Thiên:" Vậy theo anh thì nên làm thế nào?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play