Đúng là chuyên gia có khác, nói tới đâu người ta phục tới đó, cái đám đa cấp rồi bán bảo hiểm, mặc comple, xách túi da, dáng vẻ ngời ngời, thật chả hiểu nghĩ cái gì nữa, tới giờ vẫn ăn mặc như thế, thậm chí trên mạng đã có đầy video hướng dẫn nhận ra các vị chủ tịch giả này, vẫn cứ một chiêu sài mãi. Nhưng thân phận này quá thích hợp cho nghề bọn họ, Cảnh Bảo Lỗi lấy ví dụ trực tiếp, cỡ như Bao Tiểu Tam cho mặc chỉnh chu, thả ra đường có lảng vảng nhìn ngó thì người ta chỉ nghĩ là dân bán bảo hiểm, tha hồ rình rập chụp trộm với ăn trộm.
Thôi Tiêu Thiên thấy đội ngũ nát lạc đề thì bực mình đập bàn:" Trật tự, chú ý vào, tôi nói rồi, không nhắc lại đâu đấy, vấn đề tiếp theo tôi nói tới, hình tượng. Đây là mắt xích quan trọng trong việc chụp trộm, tinh túy của chụp trộm chính là trộm chứ không phải chụp. Muốn thành công có được hình ảnh giá trị, lại không bị đối phương phát giác thì đừng để người ta nghi ngờ ... Cho nên phải học cách làm sao có được hình tượng phù hợp với hoàn cảnh."
" Cừu Địch, anh chính là minh chứng tệ nhất ở đây, ăn mặc gọn gàng đàng hoàng không sai, nhưng thần thái khí chất của anh không ổn, anh thiếu chút thả lỏng cởi mở, sự nghiêm túc cẩn thận của anh sẽ bất giác khiến người ta sẽ cẩn thận theo đấy."
" ... Nhìn chung mà nói thì cũng không khó đâu, mọi người đã lăn lộn kiếm sống ở thành phố này, tôi tin rằng mỗi người đều có kinh nghiệm phong phú. Bây giờ điều mọi người phải làm là quên bản thân mình là ai đi, phải biến mình thành người ở bất kỳ hoàn cảnh nào cũng không hề thiếu hài họa."
" Ví dụ khi đi trên đường thì tôi là người đi đường A, khi vào tòa nhà văn phòng, tôi là nhân viên A, tới nơi quán ăn ngoài trời, tôi là người nghèo trong túi túng thiếu. Nhưng bước vào khách sạn năm sao một cái thì tôi chính là thổ hào không coi ai ra gì ... Mục đích của cuộc sống chính là để người khác coi trọng mình, chú ý tới mình, ngưỡng mộ mình. Còn làm cái nghề này thì phải trái ngược, để tất cả mọi người không để ý tới mình tức là đã thành công rồi, phải biến mình thành một trong vô số hạt cát ngoài kia."
Tách, đèn bật sáng, Thôi Tiêu Thiên đứng giữa phòng, dáng vẻ nhàn nhã ung dung, trình độ mở miệng là thao thao diễn thuyết, làm Cừu Địch nhớ lại những giáo sư đứng trên giảng đường, họ có chung sự tự tin, vì bọn họ là chuyên gia trong nghề.
" Đến lúc rồi đấy, giờ nên nói với tôi rốt cuộc là có chuyện gì?" Thôi Tiêu Thiên hoạt động cổ cho đỡ mỏi, hắn khá tò mò Cừu Địch muốn làm gì, nguyên nhân là nằm ở chỗ, cái tổ hợp nát này có thể làm được gì, đúng là dấu hỏi chấm rất lớn trong lòng hắn:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play