Người thứ ba, Cảnh Bảo Lỗi, người này rất đơn giản, ánh mắt u buồn, đôi mày nhíu lại, chữ ký đẹp đẽ, lý lịch nộp cho thị trường nhân tài còn có một bản phiên dịch bằng tiếng Anh. Tạ Kỳ Phong nhận định đây là người có tố chất tốt nhất trong bốn người, hẳn xuất thân từ một giao đình gia giáo, được giáo dục bậc cao, nhưng vì nguyên nhân nào đó mà lại sống bất đắc chí.
" Quái, lại sai rồi ..."
Tạ Kỳ Phong kinh ngạc thốt lên, những tư liệu này tìm được thông qua đồng nghiệp các nơi, người làm nghề điều tra thương vụ, thông tin họ nắm được không kém gì hệ thống hộ khẩu của cảnh sát, nhưng không tìm được thông tin về gia đình của Cảnh Bảo Lỗi ...
Thật ra cũng có đấy, quan hệ xã hội duy nhất của Cảnh Bảo Lỗi là bà nội, nhưng đã qua đời. Trừ thông tin đó ra, hồ sơ của hắn trắng bóc như tờ giấy, chỉ có ghi chép từng học ở học viện âm nhạc tây nam, ngoài ra có thêm vài bức ảnh trên mạng. Trong ảnh Cảnh Bảo Lỗi đang chơi đàn ca hát ở tàu điện ngầm, được chính hắn đăng lên trang QQ cá nhân, ảnh đi kèm với dòng trạng thái: Nếu tôi không dũng cảm, ai sẽ kiên cường thay tôi?"
" Đều là người có quá khứ!"
Tạ Kỳ Phong cảm khái đặt tờ fax xuống, hồi lâu sau mới nói một câu như vậy, thực sự là ngoài dự liệu của hắn quá nhiều. Nhớ tới mấy người bạn xa cách cả ngàn dặm, hắn tim kiếm danh bạ di động, lúc chuẩn bị bấm số thì lại suy nghĩ rồi đổi ý.
Vì Tạ Kỳ Phong thường ngày ít ở công ty, khiến cho nhân viên đều cảm thấy hắn thần bí, giao lưu luôn mang theo chút khẩn trương, vì vậy hắn lên QQ, gửi tin nhắn cho Đường Anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play