"Anh, anh ..." Trang Uyển Ninh tức lắm, nhưng vẫn giống thời đi học, ngay cả chửi mắng người ta cũng không biết, lại muốn quay lưng bỏ đi:
Cừu Địch gọi:" Đợi đã, anh nói một câu thôi, nghe xong, anh không bao giờ tới làm phiền tới em nữa."
Trang Uyển Ninh đứng lại hai mắt nhìn thẳng Cừu Địch:" Được rồi, anh mau nói rồi đi đi, dù sao tôi cũng không định nhớ đâu."
Thấy sinh viên tan học ngày một đông, Trang Uyển Ninh chắc chắn là cô gái trẻ thu hút, số người lảng vảng quanh càng nhiều. Có vài lời Cừu Địch không muốn người khác nghe nắm tay Trang Uyển Ninh đi tới chỗ rẽ, Trang Uyển Ninh giật tay lại, có điều sợ y dây dưa phiền phức, vẫn theo y tới chỗ tương đối vắng người.
Cừu Địch nghiêm túc đối diện với Trang Uyển Ninh, lòng nói đau, lời ngày xưa không dám nói, giờ nói ra quá muộn màng:" Uyển Ninh, anh yêu em, anh thừa nhận anh yêu em từ rất lâu rồi, nhưng anh không dám nói."
Mặt Trang Uyển Ninh vẫn lạnh tanh:" Giờ anh dám nói ra rồi, kết quả không có gì thay đổi đâu. Cừu Địch, tôi biết vì sao anh lại tới đây rồi ... Tôi thật nhớ ngày xưa khi còn đi học, anh hết sức đơn thuần, nhiệt tình, luôn luôn giúp đỡ mọi người. Mọi người không vì gia cảnh anh nghèo khó mà coi thường anh, không ai dám coi thường anh vì anh sống đường hoàng, sống kiêu hãnh ... Chuyện tôi nhớ nhất là Khoai Tây Béo lớp chúng ta bị trẹo chân, mỗi lần đi học anh lại cõng cậu ấy, cõng suốt một tuần ... Mọi người gặp chuyện gì khó khăn đều nghĩ tới anh đầu tiên, ai cũng nói anh là người đáng tin cậy, sau này rất nhiều sinh viên khóa dưới coi anh là thần tượng của họ."
" Em vẫn còn nhớ sao?" Cừu Địch cắn răng, y không nhớ những chuyện đó nữa, nói đúng hơn là không muốn nhớ lại, bản thân bây giờ quá khác khi đó:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT