Mang đồ từ siêu thị quay trở về xe, tay đặt lên vô lăng, tài khoản đã bị đóng băng rồi, nhà và xe có lẽ cũng sớm bị người ta thu lại thôi, nhưng trong lòng Cừu Địch lại bỗng nảy sinh chút áy náy thật, nghĩ một lúc cầm di động lên gọi cho Từ Phái Hồng, hỏi thăm:" Dì Từ, dì có bận không?"
" Chà, gọi thân thiết thế, có chuyện gì à? Có phải hết tiền tiêu rồi không?" Từ Phái Hồng nói câu này không có chút mỉa mai nào, vẫn đều đều mà nghiêm túc:
" Đúng là hết tiền tiêu thật, có điều tôi gọi điện không phải là vì muốn xin tiền dì, chỉ muốn hỏi có phải là chuyện của chúng tôi kết thúc rồi không?" Cừu Địch hỏi:
" Vậy cậu còn chưa muốn kết thúc à, chưa đầy một tháng mà ba người các cậu ăn uống chơi bời mất gần 20 vạn, mỗi ngày tiêu hết gần một vạn đấy, khoản thâm hụt này tôi không biết kiếm đâu ra mà bù lại đây?" Từ Phái Hồng hiếm khi tỏ ra bất lực như thế:
Cừu Địch mềm lòng, mềm thật đấy, ăn của người ta bao nhiêu tiền như thế, y có phải là Bao Tiểu Tam đâu, cũng xấu hổ lắm chứ:" Dì Từ, thực sự không phải là chúng tôi không tận lực, chuyện trong chức trách của dì đâu phải là tội phạm bình thường chứ, trình độ của chúng tôi đối phó đám tôm tép điều tra thương vụ còn được, chứ ở cấp độ này, thực sự không giúp được ... Lại chẳng cách nào từ chối, bất đắc dĩ phải dùng cách này, thực sự xin lỗi dì."
" Không sao, hay dở gì cậu còn chút lương tâm, nói được tiếng người."
" Vậy bây giờ phải làm sao? Tôi mang xe về nhé, khi nào chúng tôi được đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT