Đới Lan Quân chướng mắt với cái bộ dạng hả hê của Lão Đổng, mắng:" Không thẩm vấn được thì công lao của anh cũng không cách nào xác định, anh vui vẻ cái gì chứ?"
" Tôi có gì mà vui vẻ chứ, bây giờ nghĩ lại, chẳng thà khi đó ăn phát đạn mắt nhắm giãy chân một cái, thế là lỗ tai thanh tịnh ... Ôi, an nhàn đúng là liều thuốc độc nhân sinh, mỗi ngày đưa đón tiếp đãi, hội hè tiệc tùng, bị giam mình trong vòng tròn nhỏ hẹp đó, nào biết được ngoài kia hung hiểm thế nào." Lão Đổng sau khi tỉnh ngộ phải chịu đựng nỗi đau thiên hạ say chỉ có ta tỉnh, so ra chẳng thà sống hồ đồ như trước:
Đới Lan Quân cũng có cảm xúc lớn về chuyện này, kế hoạch ích thực sự phát sinh hiệu quả rồi, những nhân viên hành động thực sự tiếp xúc với gián điệp lại bị an bài đi nghỉ dưỡng, đi tư vấn tâm lý, dụng tâm khó nhọc trong đó, nhân viên tầng dưới sao có thể hiểu.
Cô có đủ giác ngộ tư tưởng, nhưng không có đủ độ lượng phải chắp tay dâng công lao cho người khác, tay trái khẽ mên mê cánh hoa hồng, bây giờ cô phải dần quen với việc sử dụng bàn tay này nhiều hơn, bàn tay kia giờ làm cảnh còn chẳng đủ tư cách:
"Xem ra chúng ta không có cơ hội tham gia rồi."
" Bao nhiêu người đang mong thẩm vấn ra được cái gì đó để kiếm công lao mà, sao tới phần chúng ta được chứ, nói thật hay, đồng chí có công cần được nghỉ ngơi. Thôi, dù thế nào cũng không ai dám gọi tôi là ăn hại nữa ... Có công lao này, dù tôi ra vào trong bộ cũng có thể ngẩng cao đầu." Lão Đổng vỗ bàn đắc ý:
Đới Lan Quân lại hỏi:" Ba người kia thì sao? Ý kiến xử lý trong cục thế nào?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play