" ... Mày xem con người mày đi, sao không nói đi, còn nhớ lúc chúng ta gặp nhau, lúc chĩa súng vào đầu tao, mày vênh váo lắm cơ mà, sao giờ mày lại hèn thế hả? Sao tao này, cả lúc sắp chết còn ngẩng cao đầu, làm nam nhân phải như thế."
" Đừng im lặng như thế, muốn ăn gì, hay là muốn uống gì, tao chuẩn bị cho, yên tâm, tao tử tế lắm, không như loại chó má mày."
" Không nói hả, xem cái mặt mày kìa, đừng trưng cái bộ mặt người chết đó ra, ai đã làm gì mày đâu ... à tỏ ra vênh váo à, kiêu ngạo à, khinh đời không thèm để ý lời người khác à, mày đóng giả thánh nhân cái gì? Mày chỉ là thằng nghi phạm, một thằng gián điệp phá hoại cuộc sống bình yên của người khác."
" À, xin lỗi, xin lỗi, tao sai rồi ... Mày là thánh nhân, không thèm nói chuyện với bọn tạo ... Tao nói này thánh nhân, mỗi ngày mày có ăn cơm ỉa đái không? Ý chí mày chẳng kiên định gì, nếu tao mà là mày thì tao tuyệt thực chết cho rồi. Mày rõ ràng là có muốn chết đâu ... đừng vờ vờ vịt vịt nữa, nếu mày muốn chết thì chết cho sớm đi, sống thế này làm gì mệt lắm, sao không ra đi cho thống khoái chút?"
" Không muốn chết lại thích làm ra vẻ anh hùng liệt sĩ à, để tao đoán xem mày tới từ nước nào nhé ..."
Đổng Thuần Khiết uống hai cốc nước, lải nhải cả một đống, còn nghi phạm bị còng vẫn không nói một lời, đôi mắt như cá chết chẳng có chút tinh thần nào nhìn hắn, trông cũng rợn người. Giờ thì Đổng Thuần Khiết cũng lĩnh giáo sự lợi hại của kẻ này rồi, chỉ bằng vào đúng vẻ mặt đỏ thôi đủ dày vò người thẩm vấn hắn ngày ngày mất ngủ.
Dùng thủ đoạn đặc thù với hắn à?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT