Ánh trăng lạnh lạnh, nụ hôn say sưa, tất cả người chứng kiến đều ngỡ ngàng, ai nghĩ tới vào lúc này rồi còn xảy ra chuyện như thế. Ninh Tri Thu và Vương Hải Phong cười gượng gạo quay đầu đi. Lão Đổng chưa hết ngạc nhiên, nhìn Cảnh Bảo Lỗi và Bao Tiểu Tam, hỏi nhỏ:" Từ khi nào vậy? Sao bọn họ lại thành ra như thế, không phải quá hồ đồ sao?"
" Tôi cũng không phát hiện ra, bọn họ không phải lúc nào cũng chướng mắt với nhau sao?" Cảnh Bảo Lỗi hoang mang, hai người này đa phần giống đôi oan gia, giận giận dỗi dỗi, hắn ghen tỵ, dù là yêu hay ghét, thì đều có cảm xúc:
Bao Tiểu Tam thất vọng:" Chỉ một cái tát là được hôn rồi, vụ làm ăn này lãi lớn, sao tao không biết sớm hơn."
Ninh Tri Thu bật cười, thằng nhóc nghĩ đây là quán ăn tới trước phục vụ trước hay sao, đợi thêm vài phút, thấy đôi uyên ương kia chưa thấy có dấu hiệu gì muốn tách rời, nhắc nhở:" Anh Đổng, nên đi rồi."
" Hôn nhanh nhanh lên, sắp đi rồi." Đổng Thuần Khiết nổi giận bỏ lại một câu phất tay bỏ đi, xem ra không chỉ là bất mãn với Cừu Địch, e là ghét ai ghét cả đường đi lối về, chướng mắt luôn với Đới Lan Quân Quân:
Bốn cánh môi tách rời, hai người vẫn ôm lấy nhau, hai cặp mắt chạm nhau thật gần, có chút ngỡ ngàng lẫn dịu êm, cảm xúc đôi bên đều hỗn loạn nhưng chắc chắn không ai muốn buông tay trước. Cuối cùng Đới Lan Quân dứt khoát hôn chụt một cái lên môi Cừu Địch, không nói thêm lời nào, xoay lưng đổi theo chiếc xe việt dã đã khởi động, đi mất ...
" Hai đứa từ lúc nào thích nhau thế, làm gì thì làm nhưng phải biết nhìn thời điểm chứ?" Ở trong xe Đổng Thuần Khiết vẫn giận lắm, mắng một câu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT