" Tiểu Đới, cô theo tôi năm năm rồi, có phải hối hận lắm không?" Lão Đổng bất ngờ hỏi:
Đới Lan Quân đứng dựa vào phần bóng râm của chiếc xe, trả lời có lệ:" Nơi nào cũng thế thôi mà."
Lão Đổng lại nói:" Trước kia cô ở bên an ninh nội bộ, làm việc rất tốt."
Đới Lan Quân khẽ lắc đầu:" Ngành nào cũng có đau thương ngành đó thôi, chúng tôi mấy năm đó thẩm tra phần tử tà giáo, đám người bị tẩy não thật đáng sợ, họ không thua kém gì những tên gián điệp được huấn luyện bài bản, người thẩm vấn chết mệt mà không làm gì được chúng, chúng tôi trong mắt chúng là tà vật ... Tới tận bây giờ tôi cũng không hiểu nỗi, đang sống tốt đẹp, sao con người ta đi vào đường đó? Cô gái mười tám mười chín tuổi đầu, vậy mà như vu bà, mở mồm ra là đại pháp, thần giáo, vì đi theo chân thần, đến tự thiêu cũng không sợ hãi ..."
" Thực ra chúng ta cũng bị tẩy não, bản thân tín ngưỡng chính là thứ bài xích thất tình lục dục, cô muốn có được nó, giữ vững nó thì phải từ bỏ rất nhiều thứ ..."
Hôm nay Đổng Thuần Khiết có phần khác thường, Đới Lan Quân quay đầu nhìn từ vẻ mặt mệt mỏi, ánh mắt ngày một lãnh đạm, có cảm giác được chút nguy hiểm. Trải qua rất nhiều chuyện, cô vẫn thấy Đổng Thuần Khiết như bao phủ trong sương mù, vì không một ai làm trong ngành này lại không hiểu được nguy hiểm của nó, Lão Đổng tự chuốc lấy cái chết mà vẫn cứ hung hăng như thế, mấy năm liền bình an vô sự là câu đố lớn trong lòng cô.
Chẳng lẽ bên trên không ai biết chuyện Lão Đổng làm hay sao? Nếu không ai biết thì cái gọi là an ninh quốc gia cũng kém cỏi quá rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play