Tiếng cười đùa trong bếp truyền vào tai Đới Lan Quân, cô cười quay đầu nhìn, thấy Bao Tiểu Tam bò nửa người khỏi túi ngủ, mồm chu ra, Cảnh Bảo Lỗi ra sức đẩy mặt hắn, đó là một đôi hạnh phúc, chẳng bao giờ nghĩ quá nhiều. Chàng trai này thì lại trái ngược, khiến cô đau đầu, tới giờ vẫn không nhìn ra y đang nghĩ cái gì, chỉ phát hiện y hợp thể của rất nhiều mâu thuẫn nội tâm.
" Cô chuẩn bị nói cái gì, muốn tôi đoán đấy à?" Cừu Địch rời cổng trường là đứng lại, ở sân trường còn được trải xi măng, lát đá, chứ trong thôn thì toàn bùn đất, mưa xuống một cái lầy không chịu nổi:
Đới Lan Quân nhỏ nhẹ nói:" Anh đoán được sao?"
" À, đoán ra rồi, rảnh rỗi quá, kiếm tôi để giải trí đấy à?"
" Chúng ta chẳng lẽ không thể nói chuyện một cách bình thường, hòa thuận được?"
" Có chứ, không phải là đang nói à?" Giọng điệu Cừu Địch rất chướng tai:
" Được rồi, tùy anh." Đới Lan Quân đầu hàng, nói thẳng luôn:" Chẳng có gì cả, xin lỗi, buổi sáng không nên dùng những lời gay gắt như thế nói với anh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT