Gần 7 giờ sáng, Đới Lan Quân gõ gõ cửa phòng chủ nhiệm, Lão Đổng đã dậy từ lâu ăn mặc chỉnh chu rồi, rõ ràng đã có chuẩn bị, phất tay bảo đi cùng rồi gọi điện cho Bao Tiểu Tam. Mất một lúc lâu sau mới thấy hai chàng trai dụi mắt ngáp dài đi xuống lầu, hắn bảo sáng sớm ra ngoài đi dạo, thuận tiện giải quyết bữa sáng.
Đới Lan Quân cầm di động tìm kiếm quán ăn ở nơi này, thôi khỏi tìm, bản đồ căn bản không có ghi chú gì, ngay cả Lão Đổng cũng xa lạ với nơi này không giúp được gì.
Đường phố rất vắng người, nhiều hàng quán đóng im ỉm.
" Này, Cừu Địch đâu?" Đi được vài bước Đồng Thuần Khiết nhìn trái ngó phải nhận ra thiếu một người:
" Cậu ấy dậy sớm tập luyện rồi, kệ cậu ấy, chúng ta cứ ăn đi." Cảnh Bảo Lỗi mắt vẫn díp lại, Cừu Địch có thói quen sinh hoạt rất tốt, không tùy tiện như bọn họ:
" Mệt như vậy rồi mà còn tập luyện sao, như vậy không tốt cho sức khỏe." Đới Lan Quân ngạc nhiên:
" Vấn đề là thằng súc sinh đó có mệt đâu." Bao Tiểu Tam ngáp lên ngáp xuống, có kinh nghiệm ở trấn Truân Binh rồi, muốn kiếm chỗ ăn uống à, cứ tìm chỗ bẩn nhất, lộn xộn nhất ấy. Quả nhiên đi qua hai con phố liền tìm thấy, Bao Tiểu Tam thoáng cái phấn chấn tinh thần gọi mọi người:" Tới đây, tới đây ... Ăn canh hổ lốn."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play