Bữa cơm cuối cùng ở trấn Lâm Hải rất vui vẻ, Tạ Kỷ Phong không hổ danh nhà ẩm thực, chọn được nhà hàng rất ngon. Chuyện không thay đổi được nữa, mọi người tạm bỏ qua chuyện không vui, phóng túng một phen, kết quả phóng túng hai quá, ba chàng trai say quắc, phải gọi xe đưa về.
Ngày hôm sau lần nữa bọn họ lại tới sân bay Tiêu Sơn, nhưng không phải tất cả đều đi, bốn người tiễn Tạ Kỷ Phong và Đường Anh về thủ đô, bọn họ không đi máy bay, muốn thong thả ngồi tàu hỏa ngắm cảnh dọc đường. Nói thẳng ra là muốn vừa đi vừa chơi, bọn họ chẳng phải là nhân viên chính thức của Cáp Mạn, Tạ Kỷ Phong đành phải tùy họ.
Cừu Địch bê thùng đặc sản, Quản Thiên Kiều xách túi hoa quả, tiễn hai người qua cổng kiểm tra an ninh. Sắp đi qua, Tả Kỷ Phong vỗ vai Cừu Địch, ngữ khí có vẻ rất tán thưởng y:" Khi về thủ đô tới tìm tôi nhé, à đến nhà tôi ở huyện Hương Hà đi, đó là vùng quê rất được đấy ... Tôi rất muốn có một cuộc nói chuyện kỹ càng với cậu."
" Được ạ." Cừu Địch thoải mái nhận lời:
Bên kia Bao Tiểu Tam còn chưa kịp nói, Tạ Kỷ Phong đã chỉ mặt hắn:" Tiền hôm nay sẽ vào tài khoản, yên tâm, sao tôi dám nợ cậu, không sợ cậu tới đốt công ty sao."
" Cám ơn giám đốc Tạ." Bao Tiểu Tam cười toe toét, sau vụ Tiêu Lăng Nhạn quịt tiền, hắn lo mãi, khoản tiền này mà cũng hỏng thì hắn tự tử mất:
" Bảo Lỗi, cậu cùng tới cùng Cừu Địch nhé, không tới công ty, chúng ta tụ tập bên ngoài." Tạ Kỷ Phong choàng vai Cảnh Bảo Lỗi, Cảnh Bảo Lỗi vui vẻ nhận lời:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play